Gia Đình Hiện Đại

GIA ĐÌNH

Thấy vợ tháng nào cũng dùng băng vệ sinh đến 20 ngày, chồng nghĩ vợ bị bệnh nên bỏ ai ngờ nhận ngay tin sốc

Tú dương dương tự đắc vì đã giải quyết xong cô vợ bị bệnh của mình. Tú nghĩ đàn ông nào vớ phải Loan thì nhục, nhìn bên ngoài đẹp đẽ thế chứ bên trong chẳng có cái gì nên hồn.

Cưới được vợ đẹp, đại gia Tú vênh mặt với bạn bè lắm, đi đâu Tú cũng mang Loan theo, anh sắ sửa cho vợ hết quần này đến váy nọ, không thiếu thứ gì. Ai nhìn vào gia cảnh của Tú và Loan cũng phải ngưỡng mộ. Vợ thì đẹp, chồng thì giàu, sống lại hạnh phúc nữa.
Nhưng mới yên ấm được 5 tháng, Tú đã sốc khi thấy vợ tháng nào sau đó cũng dùng băng vệ sinh 20 ngày, anh có muốn “làm ăn” gì cũng chịu. Vợ chồng mới cưới, nhu cầu cũng cao mà thế này mãi thì bức bối lắm. Tú nói với Loan:
– Sao em cứ dùng băng vệ sinh mãi thế? Có vấn đề gì à?
– Thì em đến tháng, phải dùng thôi chứ sao. Là phụ nữ khổ lắm chứ anh tưởng.
– Hay em bị bệnh? Chỉ có người bị bệnh thì mới bị nhiều như thế. Em đi khám thử xem nào.
– Vâng, để mai em lên viện khám.
Đêm đó Tú ngủ không ngon. Anh cứ trằn trọc suy nghĩ mãi. Loan đúng là xinh đẹp thật đó, nhưng bệnh tật thế này thì mất cả sự hứng khởi, lại còn ảnh hưởng chuyện con cái nữa. Tú giàu có, tài sản sau này cũng để cho con mà thôi. Nghĩ thế nên Tú cảm thấy khó chịu với vợ.
Tú theo dõi vợ thêm 2 tháng nữa nhưng Loan khi nào cũng vậy, khi chồng đụng đến là đã thấy cô “cài then đóng cửa” an toàn rồi. Tú bực mình gắt lên:
7(Ảnh minh họa)
– Mới cưới được chưa đầy 1 năm mà chả có khi nào làm ăn ra hồn cả. Tôi chán cái cảnh nằm một bên ngắm vợ lắm rồi. Cô giống như bình hoa đẹp nhưng không hương không hoa ấy.
– Anh buồn cười thật, em bị thế anh không thương thì thôi chứ còn mắng em là sao?
– Cô còn già mồm à? Cô có thấy như tôi bị lừa không? Bỏ cả tiền tỷ ra cưới cô về, chu cấp cho cô chừng ấy tiền mà cô chẳng đem lại cho tôi tí hạnh phúc nào. Cô thấy mình đáng thương hơn tôi à?
Cứ thế, hai vợ chồng Tú – Loan cứ cãi nhau cả đêm. Tình hình căng thẳng, Tú viết ngay đơn ly hôn với Loan mà không cảm thấy tiếc nuối gì. Tú nghĩ, vợ đẹp nhưng không dùng được thì cũng là vứt đi. Loan đòi Tú phải cho cô 3 tỷ, coi như là phí đền bù tuổi xuân, danh dự và Tú cũng đồng ý.
Gửi đơn xong, Loan dọn ngay khỏi nhà mà không cần Tú phải đuổi. Tú thì như vừa trút được một gánh nặng. Ai cũng choáng khi nghe tin hai vợ chồng Tú ly hôn. Họ cứ đổ tội cho Tú ngoại tình chứ hiền lành, xinh đẹp như Loan thì làm gì nên tội.
Tú dương dương tự đắc vì đã giải quyết xong cô vợ bị bệnh của mình. Tú nghĩ đàn ông nào vớ phải Loan thì nhục, nhìn bên ngoài đẹp đẽ thế chứ bên trong chẳng có cái gì nên hồn. Giờ anh sẽ kiếm một cô vợ bình thường thôi cũng được nhưng không bị bệnh rong kinh, có thể sinh đẻ được bình thường và sống một cuộc đời hạnh phúc.
Ấy vậy mà 3 ngày sau, Tú chết ngất khi thấy Loan sánh bước bên thằng cha giám đốc giàu nứt đố đổ vách và cũng là đối thủ làm ăn đáng gờm của Tú. Loan thấy Tú đứng ngây người nhìn mình đi vào thì cười mỉm bảo:
– Thế nào chồng? Anh ngạc nhiên lắm à? Anh giàu có, đại gia nhưng cũng chỉ là ở tầm trung thôi.
– Cô… sao cô có thể mất dạy đến thế? Đừng bảo chuyện cô dùng băng vệ sinh 20 ngày cũng là do hắn bày ra nhé.
– Vâng, đúng rồi đó, anh thông minh thật đấy. Nhưng anh biết không? Lỗi cũng là do ở anh nữa cơ. Nếu như anh không phụ bạc bỏ tôi khi nghĩ tôi bị bệnh thì có khi tôi không đi theo anh ta đâu ý.
9(Ảnh minh họa)
– Cô… đúng là tôi có mắt như mù, cưới cô vợ chỉ thích tiền về nên giờ mới khốn khổ như thế này đây.
– Anh mà chả thế à? Anh chỉ thích sắc của tôi chứ yêu thương gì đâu? Khi nghĩ tôi bị bệnh, anh chả viết đơn ly hôn luôn còn gì?
Gã giám đốc đối thủ của Tú thấy anh cứ đứng đôi co với Loan thì chạy đến cười nhếch mép:
– Nói chuyện gì lâu thế nhở? Nhắc cho ông bạn biết cô ấy giờ đã là vợ sắp cưới của tôi rồi đó, cẩn thận nhé, không thôi tôi kiện ông việc đi với vợ người khác đó.
Nói rồi hắn ta khoác tay Loan đi, không quên hôn vào má cô đánh chụt một cái. Tú chỉ còn biết đứng đó há hốc mồm kinh ngạc. Anh không ngờ sau khi ly hôn, cứ tưởng mình sẽ thở phào nhẹ nhõm ai ngờ lại nhận ngay tin sốc như thế này. Đúng là đời chẳng thể lường trước chuyện gì. Tú đành ngậm ngùi quay bước ra về trong tức tối.
Theo Một Thế Giới
PinIt

BÀI ĐẶC BIỆT